Cửa phòng tẩm cung bằng gỗ đỏ khép hờ, ngoài mái hiên, những giọt nước mưa tí tách rơi xuống, âm thanh trong trẻo, rõ ràng. Cơn gió nhẹ thổi vào phòng, cung nữ vội bước tới, khẽ khàng đóng cửa lại một chút.
Tống Ý Hoan sau khi uống xong canh giải rượu liền nằm nghỉ trên sập La Hán. Đợi cơn say tan đi, đầu óc nàng cũng dần tỉnh táo hơn.
Chiếc đàn “Hạc Lệ Thanh Tiêu” mà Thái tử ban thưởng đã được Vân Khê mang đến, đặt ngay ngắn trên bàn đàn. Một bên là đĩa quả vải tươi căng mọng, bên dưới sập bày đôi hài thêu hoa mai.
Tống Ý Hoan khẽ nâng người ngồi dậy. Những ngày gần đây ở Đông Cung, nàng đã cố gắng làm quen với mọi thứ, nhưng vẫn có đôi chút ngượng ngùng. Thêm vào đó, cơ thể vẫn còn chút mỏi mệt, khiến nàng lười biếng chẳng muốn động đậy.
Vân Khê nhìn bộ dáng uể oải của chủ tử, liền nhẹ giọng khuyên nhủ:
“Nương nương, nếu thấy mệt thì nên chợp mắt một lát.”
Tống Ý Hoan xua tay:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT