Mặt trời lặn dần, ánh chiều tà nhuộm sắc hoàng hôn. Những ngọn núi xanh trập trùng phía xa, rừng cây điểm xuyết chồi non mới nhú. Hàn Xiển Tự tọa lạc nơi vùng ngoại ô, diện tích rộng lớn, cảnh sắc thanh tịnh, tách biệt khỏi chốn phồn hoa.
Trong chùa, tiếng chuông mộ vang lên trầm lắng, ngân dài trong không gian yên tĩnh. Ánh tà dương trải một tầng sáng nhạt lên mái ngói cổ kính. Trên bầu trời, một con diều hâu sải cánh, tự do bay lượn giữa sắc trời đen trắng giao hòa, rồi bất chợt sà xuống, đáp lên lan can chùa.
Cuối con đường đá quanh co là một tòa đình bát giác. Bên ngoài đình, thị vệ đứng lặng lẽ chờ. Diều hâu hạ cánh ngay bên lan can đình, thu cánh lại, ánh mắt sắc bén đảo qua mọi thứ xung quanh.
Bên trong đình, Thanh Đăng pháp sư ung dung lần chuỗi Phật châu trong tay. Chiếc áo cà sa đỏ đậm khoác trên người ngài sạch sẽ, ngay ngắn. Dù đã là bậc cao tăng, nhưng diện mạo ngài vẫn chưa quá già nua, trái lại còn mang theo khí chất tiên phong đạo cốt.
Trước đình lan, một nam tử đứng thẳng, dáng người cao ráo, tuấn dật. Bộ hoa phục màu bạch kim khoác trên người càng tôn lên vẻ thanh quý. Bên hông hắn có vẻ thiếu mất một miếng xích ngọc, nhưng trong tay lại cầm một chiếc ưng sáo màu bích lục. Đôi mắt hắn sâu thẳm, giữa hàng mày phảng phất nét lạnh lùng, chỉ nhẹ liếc nhìn con diều hâu vừa bay đến.
Người trong kinh thành đều nói, Đông Cung Thái tử gần đây bệnh tình nghiêm trọng, độc phát mà nôn ra máu, đến mức không thể gượng dậy. Thế nhưng giờ phút này, hắn lại xuất hiện trong nội viện Hàn Xiển Tự, phong thái vẫn hiên ngang, không chút suy yếu.
Tiếng chuông mộ ngân dài, chưa kịp tan đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT