Không thể trở về Tống phủ thăm mẫu thân, lâu dần tổng hội sinh nghi.
Cũng không biết Thái tử sai Lê Thuật đi làm gì, Trương quản gia cũng không phái người tới mời, may mắn là ba ngày sau, Thái tử rời khỏi biệt viện.
Tuyết rơi không lớn nhưng rải rác không ngừng. Tống Ý Hoan khoác áo choàng, cầm cây đàn Ngọc Cầm trên bàn lên, nàng ngừng lại một chút rồi quay sang Thanh Liên dặn:
“Đem Ngọc Cầm mang theo luôn đi.”
Thanh Liên vâng dạ, đặt Ngọc Cầm vào hộp đàn bằng gỗ đỏ, sau đó cùng Tống Ý Hoan bước ra khỏi noãn các.
Thần sắc Tống Ý Hoan thản nhiên, cố gắng chịu đựng sự mệt mỏi nơi thắt lưng, bước chân nhẹ nhàng nhưng chậm rãi. Nhu cầu của Thái tử vượt xa những gì nàng tưởng tượng, mỗi lần đều khiến nàng kiệt sức.
Nàng khẽ thở dài, đầu ngón tay nắm lấy khăn che mặt rồi đeo lên. Tuyết trong sân rơi lất phất, nhưng nàng chẳng buồn ngước nhìn.
Lê Thuật đã đứng chờ sẵn bên ngoài biệt viện, thấy nàng bước ra liền cung kính nói:
“Từ nay tòa nhà này sẽ đứng tên Nhị tiểu thư. Mọi giấy tờ đều đã được xử lý ổn thỏa, Nhị tiểu thư có thể tùy ý đến nghỉ ngơi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT