Lý Bình khẽ cười nói, "Mẹ, ngày thường con đều ở trường học, vốn đã ít tiếp xúc với Ái Hồng. Hơn nữa, chuyện lần này hoàn toàn dựa trên nguyên tắc tự nguyện, đối xử bình đẳng. Bản thân Ái Hồng không muốn đi, con đi mời em ấy có phải khiến em ấy khó xử không? Hơn nữa..." Cô lấy trong đống quà trên bàn ra một quyển sổ, "Lần này con nhận được tiền lương còn mua quà về cho em nó đây. Ái Đảng và Ái Quân cũng mua. Nếu bọn con thật sự không để ý tới em ấy thì sao có thể nghĩ đến chuyện mua quà cho em ấy được. Đây đều là tiền mồ hôi, nước mắt của bọn con đấy chứ."
"Chị cả nói đúng!" Lý Ái Đảng dùng sức xé toạc giấy dai ra, bên trong cũng là một quyển sổ, giống y hệt như Lý Bình.
Lý Ái Quân cũng bóc một quyển vở ra, "Con cũng mua rồi. Mẹ, một quyển sổ này bằng công ba ngày dán giày của con đấy."
Mẹ Lý nhất thời á khẩu không trả lời được.
Lý Bình nói, "Mẹ, con nghĩ có lẽ là Ái Hồng chưa quen với việc mọi người bận rộn còn em ấy không bận thôi. Giống như con lúc trước ấy, lúc đó con cũng chưa quen với cuộc sống trong thành phố. Lâu ngày rồi không phải giờ cũng quen rồi sao?"
"Đúng thế, lúc trước không phải chị cả cũng không ai để ý sao ạ. Chị hai đúng là lắm chuyện!" Lý Ái Đảng mất hứng nói.
Lý Ái Quân lại hơi chột dạ nhìn thoáng qua Lý Bình. Lúc trước vì sao không ai để ý đến chị cả, cô bé lại biết rõ. Chị hai bảo có một bà chị cả quê mùa từ nông thôn tới khiến người ta chê cười, nói chị cả đến đây vì muốn cướp quần áo, giày của bọn họ, còn muốn chiếm phòng, vậy nên...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play