Tô Du mỉm cười nói: "Em muốn ăn cá kho. Chắc anh biết nấu nhỉ."
“Biết!” Món này anh ăn suốt bao nhiêu năm rồi, làm sao mà không biết làm được chứ?
Nhận được câu chắc chắn, Tô Du cũng không muốn hành anh nữa mà ngoan ngoãn cùng Tống Đông Chinh ăn cơm. Vừa gặm bánh ngô vừa nói: “Không biết bây giờ ở chỗ Lý Bình thế nào rồi, hôm nay chắc là ầm ĩ lắm đây."
Tống Đông Chinh cũng gặm bánh, mỉm cười nói: “Đã gọi điện cho bên công xã rồi, khi tan ca ai nấy cũng đều khóc lóc gọi cha gọi mẹ đòi về nhà."
Tuy Tô Du có hơi lo lắng nhưng trước đây cô và Lý Bình cũng đã đoán được hậu quả như thế này rồi, cũng đã góp ý cho Lý Bình một số đề nghị. Cho nên cũng không cần phải đi qua đó giúp cô ấy.
Hơn nữa, cô cũng muốn rèn luyện năng lực cho Lý Bình một chút. Thân là chủ tịch hội sinh viên, quản lý nhiều người như thế, chắc chắn cũng sẽ quản được đám nhóc con này.
Trong ký túc xá đoàn dân quân của công xã Tiểu Hà, một đám nhóc đang ôm hộp cơm vừa ăn vừa lau nước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT