Tống Đông Chinh đút hai tay vào túi quần: “Đến đúng lúc lắm. Anh đang thiếu người làm việc đây, đến lúc đó cứ ở ký túc xá nông binh đi, Tiểu La, cậu đi sắp xếp, ký túc xá nam nữ phải phân ra. Về phương diện ăn uống thì cứ dựng riêng một nhà ăn. Nhờ người của đội sản xuất nấu cơm. Lương thực lấy của huyện. Đoàn nông binh ăn gì thì bọn họ ăn cái đó.”
"Hả, như vậy có khi nào sẽ khiến bọn họ không vui không?"
“Không đâu.” Tống Đông Chinh trả lời một cách chắc chắn.
Bản thân anh cũng là con cháu quân nhân, anh biết tính nết của đám ranh con này, đối xử tốt với chúng nó, chúng nó còn muốn làm dữ. Ngược lại càng để cho chúng nó chịu cực khổ sẽ càng khiến chúng nó cảm kích hơn.
Lúc này Tiểu La mới yên tâm đồng ý.
Mấy người Tô Du vừa mới đến đại viện huyện ủy chưa được bao lâu, chiếc xe tải kéo một đám người đến.
Cũng may là Tiểu La đã chào hỏi người ta rồi, bản thân cũng đang đứng ở cửa chờ, nhìn thấy xe đến, lập tức đi tiếp đón.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play