Tô Du nhìn anh khẽ thở dài: “Cực thì sao chứ, chuyện em hứa với anh em đương nhiên sẽ làm được.”
Tống Đông Chinh nói: “Anh thấy không cần phải gấp đâu, em cứ từ từ học, anh, anh chờ được.” Bốn năm thôi mà, cứ từ từ thôi. Bây giờ cũng sắp được một năm rồi, thời gian sẽ qua rất nhanh.
Tô Du thẳng thắn nói: "Ồ, vậy em sẽ chậm rãi mà học, dù gì thì cũng cực thật."
Tống Đông Chinh: "..." Bỗng nhiên cảm thấy thật khó chịu.
Thấy dáng vẻ câm nghẹn của Tống Đông Chinh, Tô Du cười nói: “Được rồi, đừng có nói một đằng nghĩ một nẻo nữa. Thi cũng được, nếu không có gì ngoài ý muốn thì em có thể tốt nghiệp trước hạn hai năm. Trễ nhất, chắc là năm sau.”
Càng về sau những thứ cần phải học càng ít hơn.
Trái tim Tống Đông Chinh chợt như nở hoa, năm sau, năm sau ... khụ khụ, không được nghĩ nữa! Năm sau còn chưa đến cơ mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT