“Mọi người phải cố gắng, đừng thấy không có chị ở đây thì bắt đầu chậm trễ, tương lai nằm trong tay của mình, sau này cuộc sống có tốt không thì phải xem bây giờ có đủ cố gắng hay không. Chúng ta đều xuất thân chung một phòng nên nhất định phải yêu thương lẫn nhau, cùng tiến cùng lui, sau khi rời khỏi nhà trường mọi người mới phát hiện cái tình cảm cùng trường, cùng phòng này là đáng quý biết bao nhiêu.” Đây đều là mối quan hệ đấy, các bạn trẻ ạ.
Mấy người Lưu Mẫn mím môi gật đầu với đôi mắt đỏ hoe.
Tô Du thở dài và tiếp tục chiêu đãi mọi người ăn.
Sau khi ăn cơm xong, Tô Du kéo tay Hứa Lệ Lệ và nghiêm túc căn dặn: “Tôi phải đi rồi, sau này không thể trông chừng cô nữa, Lệ Lệ, cô phải cố gắng lên, đừng để tôi phải thất vọng đấy.”
Hứa Lệ Lệ đỏ bừng cả mặt lên nhưng trong lòng vẫn bất giác có chút cảm động, bên trong có nhiều người như vậy nhưng Tô Du chỉ kéo cô ta ra nói chuyện là có thể thấy cô quan tâm đến nhường nào.
Tô Du nói: “Tôi nói một câu khó nghe là cô đừng nghe lời mẹ cô nữa, cái gì mà quan hệ không quan hệ chứ, đợi sau này họ nghỉ hưu rồi thì cô còn nhờ vào mối quan hệ của ai nữa chứ? Đừng suốt ngày nhờ vào mối quan hệ, phải nhờ vào năng lực của bản thân mới bền lâu chứ, vả lâu nhờ quan hệ rõ ràng là không minh bạch cho lắm, đến mẹ cô cũng phải tìm mối quan hệ sau lưng người khác thì làm sao hiên ngang bằng việc bản thân mình tự lực cánh sinh chứ. Tôi thật lòng muốn tốt cho cô, còn sau này có lẽ tôi không có cơ hội quản cô nữa.”
Sau khi nói xong, cô thở dài lắc đầu bỏ đi mà không quan tâm đến việc Hứa Lệ Lệ đang nghĩ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT