La Vệ báo cáo đôi chút về chuyện mà lúc trước Tống Đông Chinh sắp xếp anh ta đi điều tra, "Đã điều tra rất rõ ràng, trong nhân dân vẫn luôn có vài người thông minh, biết ai tốt, ai không tốt."
Tống Đông Chinh nói, "Người dân bên phía công xã Lâm Thủy phản ứng thế nào?"
"Phản ứng rất bình thường ạ. Bây giờ trẻ em ở nhà có người dạy nhận mặt chữ, mọi người cảm thấy bây giờ bác tú tài lớn tuổi đang trả nợ. Hàng ngày, bác tú tài lớn tuổi còn dạy mọi người học tập tư tưởng tiến bộ, vậy nên mọi người cũng dần dần thay đổi suy nghĩ về bác ấy, không xỉ vả bác như trước nữa. Nơi ở cũng được thay đổi, chuyển sang ở trong phòng học nhỏ của công xã bọn họ rồi."
Nghe thấy tình hình đó, Tống Đông Chinh đã yên lòng về kế hoạch tiếp theo của bản thân rồi. Lần trước, khi tạm thời sắp xếp chuyện này ở bên công xã Lâm Thủy, anh chỉ có ý định thử xem sao. Để xem sau khi sắp xếp thay đổi thế này, có khiến dân chúng có sinh ra phản ứng khác không.
Hiện giờ xem ra phương pháp này vẫn có thể áp dụng.
"Tạm thời đừng để lộ chuyện này, qua vài ngày nữa tôi sẽ có bước đi mới." Tống Đông Chinh dặn dò.
La Vệ vội vàng gật đầu. Lúc đang chuẩn bị tán gẫu chuyện khác, liền nhìn thấy lãnh đạo nhà bọn họ vẫn luôn nhìn về phía cửa sổ, rồi bất chợt đứng lên, "Tôi phải về đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play