Tô Đại Chí cảm thấy mình bị oan, "Em có ngủ giống lợn chết đâu, buổi tối mỗi lần Lưu Mai đi đâu em đều đi cùng mà. Cô ấy hơi động đậy thôi là em biết hết rồi."
"Biết là tốt đấy. Đã làm cha người ta rồi, đừng để lúc nào chị cũng phải chỉ dạy. Em cũng phải hăng hái tranh giành chút đi. Tiểu Chí mới đi hơn ba tháng mà tiền trợ cấp đã tăng năm đồng rồi đấy."
Nhắc đến Tô Tiểu Chí, Tô Du vẫn rất hài lòng. Xem ra thằng nhóc này vẫn rất hợp để sinh hoạt trong quân doanh. Mới đi ba tháng mà tiền trợ cấp từ mười một đồng đã biến thành mười sáu đồng. Tiền bạc không quan trọng, điều khiến Tô Du đánh giá cao hơn chính là biểu hiện của cậu ta.
Tăng tiền trợ cấp, chứng tỏ cậu ta rất ưu tú trong đơn vị đồn trú.
Nghe thấy chị cả khen ngợi em trai, Tô Đại Chí không phản bác được, "Chị, em đã cố gắng lắm rồi. Trong kho hậu cần có chuyện gì em cũng biết hết."
"Biết rõ thôi vẫn chưa đủ, phải viết những điều mà mình biết ra, thường xuyên cho các lãnh đạo đọc, để các lãnh đạo hiểu biết suy nghĩ trong đầu em."
"Ồ." Tô Đại Chí trả lời với thái độ đàng hoàng tử tế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT