Ông La thở dài: “Chúng ta cùng ăn đi. Aiz, tại cha vô dụng, không có khả năng cho các con sống tốt. Huyện trưởng mới đến mấy ngày trước của chúng ta, tuổi còn trẻ vậy, nghe nói là đã học xong đại học đấy. Con nói xem nếu con cũng được học đại học, nói không chừng bây giờ cũng có tiền đồ.”
“Cha, nói mấy cái này làm gì, con bây giờ rất tốt, có thể vào đơn vị, bao nhiêu người ngưỡng mộ mà không được đấy. Con đã thỏa mãn rồi.”
Ông La lại thở dài, trong lòng cũng chẳng có cách nào.
Một người gác cửa như ông, thực tế cũng chẳng giúp được gì cho con trai.
Hai người đang ăn cơm thì cảm thấy ánh sáng chỗ cửa bên này mờ đi, ngẩng đầu nhìn xem thì lại thấy một đồng chí trẻ, nhìn lại lần nữa, ôi, là huyện trưởng Tống.
Ông La vội vàng đứng dậy: “Huyện trưởng Tống, là, là ngài à, có việc gì muốn dặn dò sao?”
Tống Đông Chinh nói: “Vừa ăn cơm xong nên đi tiêu cơm thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play