Tô Du thu lại cánh tay và thở dài nói: “Chị vừa đi ra ngoài đã nghĩ nên muốn thứ gì đây, sau đó suy đi nghĩ lại hình như nhà chúng ta không thiếu thứ gì cả, chỉ thiếu cái đồng hồ. Nghĩ kỹ thì nhà chúng ta mỗi ngày đi làm đều không ai đúng giờ, bây giờ có đồng hồ rồi thì người trong nhà đều có thể biết thời gian, thật thuận tiện biết bao nhiêu. Đồng hồ chỉ có một cái nên đưa cho ai cũng không nên, thôi thì để ở chỗ chị vậy, bình thường nếu muốn biết thời gian hỏi chị là được rồi.”
Mọi người ở nhà lão Tô gật gật đầu, chị đúng là toàn tâm toàn ý vì gia đình đấy, muốn mua đồ cho mình cũng phải suy nghĩ cho người nhà.
Lưu Mai tiến đến gần: “Chị, cho tụi em xem một chút đi, trước kia tôi đã nhìn thấy đồng hồ của người ta nhưng vẫn chưa từng sờ quá.”
Tô Du đưa tay ra: “Em sờ đi.”
Tô Lâm nhanh chóng nói: “Em sờ trước.” Sau đó cẩn thận sờ một cái lên cái đồng hồ và cố nhịn nuốt nước bọt.
Cô bé sờ xong rồi, Lưu Mai cũng chầm chậm chạm một cái.
Tô Du lấy lại cái đồng hồ: “Được rồi, sau này trong nhà có điều kiện hơn thì mỗi người mua một cái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT