Tô Tiểu Chí vừa đỡ xe vừa đau lòng. "Có vết xước rồi đây này. Đây chính là chiếc xe đầu tiên của chúng ta đấy."
"Chị... chị em nhất định sẽ học thật tốt. Chị, em có lỗi với chị. Chị..." Tô Đại Chí kích động lau nước mắt.
Tô Du: "..." Dứt khoát đứng dậy, "Tiểu Chí, trông anh em luyện tập. Xe bị đổ xước rồi cũng không sao, nhất định phải học được! Cũng không thể để cả đời không đạp xe chứ, thế thì mua về làm gì?" Không học được thì sau này ai lai mình đây?
Nếu không phải không có lựa chọn khác, cô thật sự không muốn tìm một tài xế như vậy đâu. Thật đúng là toi đời.
Tô Đại Chí cảm động, mắt đỏ au. Chị thật sự là quá tốt với anh ta mà, coi anh ta quan trọng hơn cả xe đạp nữa.
"Chị, em chắc chắn sẽ chăm chỉ luyện tập."
Sau một tuần tập luyện, cuối cùng đồng chí Tô Đại Chí cũng được xuất sư. Để nghiệm chứng kỹ thuật đạp xe của anh ta, ngày đầu tiên Tô Đại Chí lai người đi làm, Tô Du còn cố ý bảo anh ta đưa Lưu Mai đi làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT