Sau khi rời giường, ta rửa mặt xong nhưng chưa kịp ăn cơm đã vội vã gửi bản sơ yếu lý lịch điện tử đến địa chỉ hòm thư mà Lý Tiểu Duẫn để lại.
Đương nhiên, ta không dồn hết hy vọng vào việc Lý Tiểu Duẫn tiến cử. Suốt cả ngày hôm đó, ta vẫn tất bật đi đến từng công ty, tham gia hết buổi phỏng vấn này đến buổi phỏng vấn khác.
Sau một ngày "ăn hành" liên tục, cuối cùng vào lúc hoàng hôn, tôi ngồi xuống chiếc ghế dài ở quảng trường Bành Thành, lén lút châm một điếu thuốc, nhìn dòng suối phun và đám đông đang vui đùa không xa rồi thất thần như một thói quen.
Một nhân viên quản lý quảng trường đeo băng đỏ đi ngang qua, tôi vội vàng giấu điếu thuốc ra phía sau lưng, đợi người đó đi khuất mới dám rít thêm vài hơi rồi bóp tắt, vứt vào thùng rác.
Sau khi lấy lại bình tĩnh, tôi cảm thấy hơi nhàm chán, suy nghĩ cũng trở nên miên man. Chính tôi cũng không ngờ rằng sau khi trở lại Từ Châu, mình lại có thể chăm chỉ đến vậy, vất vả tìm một công việc có thể nuôi sống gia đình. Điều này khiến tôi nhận ra, có lẽ tôi thực sự đã quyết tâm ở lại thành phố này, rồi cưới vợ sinh con, tận hưởng niềm vui gia đình.
Ngồi nghỉ một lát, tôi nhận được tin nhắn Wechat của Lý Tiểu Duẫn. Cô ấy nói đã giúp tôi đưa lý lịch sơ lược cho tổng giám đốc công ty họ. Nếu ngày mai tôi có thời gian, có thể đến gặp mặt nói chuyện.
Tôi lập tức nhắn tin trả lời Lý Tiểu Duẫn, bảo rằng không thành vấn đề...
Khi về đến nhà, Bản Đa và mẹ tôi đều ăn mặc chỉnh tề. Tôi còn chưa kịp thay giày thì mẹ đã nói: "Chiêu Dương, con đừng thay giày vội, mau đi ăn cơm với chúng ta."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play