Sau khi Lạc Dao rời đi, ta một mình ngồi đối diện với bức tường kia rất lâu.
Ta phảng phất trông thấy cô độc hóa thành một trận gió quét qua bên cạnh, ta lấy bật lửa ra đánh lửa, nhìn ngọn lửa trong gió nhảy múa, rồi lại vụt tắt, cứ lặp đi lặp lại như vậy vài lần, cô độc trong lòng cũng gần như bị thiêu rụi, lập tức dâng lên một thứ cảm xúc kỳ quái.
Không thể nói là tốt, cũng chẳng thể bảo là không tốt, nó giam cầm thân thể ta, khiến ta không muốn lập tức rời đi nơi này, đi tìm ánh đèn thành phố…
Một đoàn tàu đệm cao tốc gào thét lao tới, giữa vùng đồng hoang mênh mông bỗng nhiên có người.
Đáng tiếc Lạc Dao không thấy cảnh này, nhưng ta cũng không dám coi đoàn tàu xuất hiện sau một thời gian dài chờ đợi là món quà của đêm nay dành cho ta.
Bởi vì ta thấy những người đang di chuyển bên trong toa tàu còn cô độc hơn ta.
Ít nhất phía sau ta là quê hương, còn họ vì đoạn đường này mà phải rời xa quê nhà…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT