Không nhớ rõ đã đi qua bao nhiêu ngã tư đường, cuối cùng ta cũng đưa được Mễ Thải về đến nơi ở.
Ta ôm nàng đi đến cửa thang máy, trong lúc chờ thang máy, ta không cảm thấy nàng nặng nề trên tay mình, nàng vẫn luôn là một người phụ nữ tĩnh lặng, dịu dàng như vậy, dù say rượu cũng sẽ không nói năng lung tung làm ta khó xử…
Không biết tại sao, ta lại nhớ đến Lạc Dao.
Đã vô số lần nàng say xỉn rồi đánh nhau với ta, làm ầm ĩ với ta, thậm chí bây giờ nhớ lại những đêm nàng say khướt, trong đầu ta vẫn hiện lên bốn chữ "gà bay chó sủa".
Nàng luôn vừa khóc vừa cười, gọi bậy như mèo con chó con, nàng làm mèo con, muốn ta làm chó con với nàng!
Thế nhưng, đã nhiều năm trôi qua, ta không còn thấy chán ghét nàng như trước nữa, thậm chí có chút hoài niệm quãng thời gian lang bạt kỳ hồ của chúng ta.
Vì có nàng, ta luôn thấy quãng thanh xuân hoang đường này còn có một người ngốc nghếch hơn ta, khổ sở hơn ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play