Đứng trên cao lầu này, ta thấy mình như gần hơn vầng trăng treo lơ lửng trên bầu trời.
Nhưng lại chẳng nhận được chút hơi ấm nào.
Lúc này mới vỡ lẽ, trăng chỉ mượn ánh dương quang, bản thân nó vốn vô nhiệt.
Dù ta có đến gần, cũng đừng mong mỏi nó xua tan được giá lạnh.
Nghĩ lại, việc ngốc nghếch nhất trên đời, có lẽ chính là dùng ánh trăng sưởi ấm.
Thế là, trong cơn hoảng hốt, ta tựa như biến thành vầng trăng tỏa sáng nhưng không ấm áp kia.
Bên dưới trăng là bóng hình mơ hồ, cô tịch đã trăm năm...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play