Trương Túc: "Đừng rời xa ta quá."
"Biết rồi." Đường Kiều đáp, rồi theo linh lực đó mà tiến sâu vào rừng.
Tựa như đang cố ý dẫn dụ nàng, càng đi vào sâu thì linh lực dao động càng mạnh.
Không gian xung quanh ngày càng yên tĩnh, bóng cây lắc lư và gió đêm thổi qua những ngọn cỏ trong bóng tối xào xạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT