Trương Túc cũng quyết không nhường nàng, rõ ràng đã đến trên không của hành cung, nhưng vẫn không chịu hạ cánh, xoay chuyển như cá trong nước trong tầng mây.
 
Đường Kiều thở dài: “Ngươi không mệt sao?”
 
Trương Túc cười lạnh: “Đừng so sánh ta với phàm nhân như ngươi.”
 
“Vậy tức là ngươi không mệt?” Đường Kiều nằm trên lưng rồng và nhắm mắt lại: "Vậy ngươi cứ vung đi, ta chợp mắt một lát, mệt thì gọi ta dậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play