Lương Việt nhìn Tân Án vững vàng chạm đất, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Cô không sao là tốt rồi!”
“Yên tâm đi, chút độ cao này chưa làm khó được tôi đâu.” Tân Án phủi phủi bụi trên người, cười nói: “À đúng rồi, cảm ơn mọi người đã chuẩn bị đệm hơi bảo vệ dừa cho tôi nhé, tôi còn quên mất đấy.”
Vẻ mặt Lương Việt và tổng đạo diễn đồng thời cứng đờ lại.
Ai thèm bảo vệ dừa của cô chứ, là sợ cô gặp chuyện không may đó được không hả trời!
“Cái tấm đệm hơi này có thể cho tôi được không? Sau này hái dừa còn dùng được.” Tân Án hỏi dò.
Lương Việt bất lực xua xua tay, ý bảo cô muốn lấy thì cứ việc cầm đi. Cô thật sự hết lời với cô gái “thép đá” này rồi.
Tân Án nào biết Lương Việt đang nghĩ gì, cô vẫn còn đang vui vẻ vì tự nhiên có thêm được một món đạo cụ hữu ích.
Tôn chỉ của Tân Án: Có thể tận dụng được chút nào hay chút ấy!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT