Trong mê cung đá xám xịt, không khí vẩn đục như thể đã bị chưng cất từ hàng thế kỷ trước, Bạch Phạm và Trần Tấn lặng lẽ bước đi. Không có phương hướng, cũng không có mục tiêu. Tiếng bước chân vang vọng lên những bức tường đá, vỡ tan rồi tắt lịm, như tiếng thở dài của một nơi đã quá quen với sự lạc lối.
“Hôm nay nghỉ ở đây thôi.”
Bạch Phạm dừng lại, mắt đảo nhanh về phía Trần Tấn. Hắn không mệt, nhưng hắn không ngu. Đi thêm nữa là dại, nhất là khi bên cạnh hắn vẫn là một Trần Tấn không thể lường.
“Được.”
Trần Tấn gật đầu. Không phản đối, không tranh luận. Gã biết Bạch Phạm luôn cảnh giác, nhưng cũng chẳng thể làm gì với sự lạnh lùng của hắn.
Cả hai chọn một góc khuất tường, nơi mấy tảng đá xếp chồng lên nhau như tạm đủ để dựa lưng. Nhưng khi vừa rẽ sang, cảnh tượng phía trước khiến cả hai đồng loạt khựng lại.
Một nhóm người. Đầu bù tóc rối, quầng mắt thâm đen như mực tàu, dáng ngồi như những xác sống không ngủ đã nhiều tuần. Bên cạnh họ là những thứ… không còn giống con người. Những sinh vật với hình dáng vặn vẹo, tay chân dài ngoằng, đang cúi rạp về phía một cánh cổng đang phát sáng âm ỉ như máu chảy dưới lớp da mỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT