Đã ba ngày trôi qua kể từ khi Bạch Phạm tìm thấy cái hang này—một nơi trú ẩn tuyệt vời, vừa thoáng khí vừa đủ kín đáo để tránh gió lùa, quan trọng nhất là không có nguy cơ bắt lửa dễ dàng như những nơi khác trong khu rừng này. Hắn đã nhanh chóng nhận ra giá trị của nó ngay từ khi bước vào, và kể từ đó, hắn chẳng buồn rời đi.
La Duyên đã bỏ đi ngay sáng hôm đầu tiên, để lại hắn với một câu nói ngắn gọn:
“Ta sẽ tìm manh mối về cánh cổng tầng 2, khi nào có kết quả sẽ quay lại.”
Nói xong, hắn biến mất vào khu rừng rộng lớn, để lại Bạch Phạm một mình với sự nhàn rỗi… hay ít nhất là trông có vẻ như vậy.
Bạch Phạm tựa lưng vào tảng đá nhẵn trong hang, mắt khẽ nheo lại, tay nghịch nghịch một chiếc lá khô nhặt được từ đâu đó. Xung quanh hắn, mùi ẩm ướt của đá và gỗ mục hòa lẫn trong không khí. Bên ngoài cửa hang, tán cây dày đặc che khuất phần lớn ánh sáng, chỉ để lọt vào vài tia nắng lẻ loi nhảy nhót trên nền đất.
Hắn thở dài, một hơi thật chậm rãi.
Thật lười biếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT