Đúng là báo ứng, thật sự là báo ứng!
Tiền Thục Phân quấn một chiếc khăn trên đầu, nằm trong chăn r*n rỉ, Triệu Nhị Phúc ngồi trên giường hút thuốc lào, phát ra tiếng tặc tặc. Trong phòng khách, người ra người vào, dù là bàn chuyện bé Dao bị bắt cóc hay Quý Cẩm Mậu đến nhà, hai người họ cũng chẳng mảy may để tâm.
Dù sao thì Quý Cẩm Mậu cũng tìm Triệu Hướng Vãn, liên quan gì đến họ? Nghĩ đến đây, Tiền Thục Phân và Triệu Nhị Phúc chẳng muốn ra mặt chút nào.
Quý Cẩm Mậu chỉ đạo tài xế xách những túi lớn túi nhỏ vào phòng khách đặt gọn gàng, rồi cười nói: "Hôm nay là ngày đưa ông Táo về trời, tôi đặc biệt đưa con trai đến chúc Tết sớm. Theo phong tục thì lẽ ra nên đến vào buổi sáng, nhưng vì chuẩn bị quà tốn chút thời gian, hơn nữa là không quen thuộc đường xá, vừa đi vừa hỏi đường, nên đến hơi muộn."
Khách từ xa tới, lời giải thích của Quý Cẩm Mậu khiến Triệu Bá Văn giảm bớt phần nào sự khó chịu trong lòng, lịch sự đáp lại: "Hai người đi đường vất vả rồi, mời ngồi, mời ngồi. Mang nhiều đồ thế này…"
Chưa kịp nói hết câu, ánh mắt của Triệu Bá Văn đã bị choáng ngợp bởi những món quà mà Quý Cẩm Mậu không ngừng đưa vào.
Quà chất đầy phòng khách, lấp đầy một góc nhà. Những loại trái cây lạ chưa từng thấy, rượu bia, bánh kẹo đóng gói đẹp mắt, vải vóc và quần áo đựng trong những hộp gỗ cao cấp, mấy chiếc túi giấy màu đỏ đặc trưng của các cửa hàng vàng bạc ở thành phố Cảng, bên trong chắc chắn là những món trang sức vàng đắt tiền!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT