Chuyện cũ bị vạch trần, Tạ Tiêm Vân cũng không muốn che giấu nữa.
“Con cho là Chuyện cũ bị vạch trần, Tạ Tiêm Vân cũng không muốn che giấu nữa.
“Con cho là mẹ chỉ cần thừa nhận yêu đương với Kinh Tiêu thì sẽ không có chuyện gì đúng không? Con căn bản không hiểu thời thế lúc đó! Nếu như mẹ nói như vậy thì cả mẹ và anh ấy đều sẽ bị đóng dấu là lưu manh, sẽ bị cạo trọc đầu đi diễu hành, mặt mũi của mẹ, cuộc đời của mẹ đều sẽ bị hủy hoại. Là Kinh Tiêu chủ động thừa nhận, là anh ấy vì bảo vệ mẹ nên chủ động nói anh ấy cường bạo mẹ, chỉ có như vậy thì một trong hai người mới có thể sống yên. Chỉ là mẹ không ngờ phán quyết của tội cưỡng hiếp lại nặng đến vậy! Mẹ trơ mắt nhìn anh ấy bị trói vào xe chở hàng, trơ mắt nhìn anh ấy dùng khẩu hình nói với mẹ một tiếng: Yêu em, trơ mắt nhìn anh ấy mỉm cười với mẹ, trái tim mẹ… Từ đây như bị khoét đi một lỗ. Nếu như không phải vì đang mang thai con thì mẹ cũng muốn đi chết.”
Từng chữ đong đầy nước mắt, tình ý chân thành.
Nhưng Thịnh Tái Trung cũng không hề bị cảm động: “Mẹ vẫn luôn như vậy! Đúng, tất cả mọi chuyện đều là do người khác nguyện ý, cái gì mẹ cũng không hiểu, cái gì mẹ cũng không biết. Giả vờ thành một bộ dáng nhu nhược đáng thương, để người yêu của mẹ biến thành ác nhân, còn mẹ thì khóc sướt mướt giả dạng thành kẻ bị hại. Để Kinh Tiêu gánh vác hết thảy thì thôi, mẹ lại còn để chính cha mình thay mẹ quỳ xuống cầu xin Thịnh Thừa Hạo tha thứ nữa, lại còn để Tiểu Thiên thay mẹ gánh tội!”
Tạ Tiêm Vân có cảm giác mặt mũi mình bị con trai lột ra không còn một mống, lạnh buốt, đau đớn.
[Mình không có giả bộ, mình không có giả bộ! Mình chỉ là sợ, mình chỉ là sợ hãi thôi. Kinh Tiêu yêu mình, thà bị bắn chết cũng không nguyện ý nói ra mình và anh ấy là lưỡng tình tương duyệt, khi đó mình mới hai mươi tuổi, cái gì cũng không hiểu. Cha yêu mình, thấy Thịnh Thừa Hạo biết được sự thật nên chỉ có thể quỳ xuống xin tha thứ, khi đó mình đang mang thai Tiểu Thiên, không thể quỳ xuống cũng không thể kích động. Tiểu Thiên yêu mình, nó vừa mới mất đo cha ruột, đương nhiên không muốn mất đi mẹ, nó lại chưa thành niên, tội cũng không đáng chết, mình bị hen suyễn nên nếu ngồi tù thì chắc chắn không sống nổi. Mình sai rồi sao? Mình đâu có làm sai…]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT