“Không có. Dạo gần đây tôi bị mất ngủ, vừa mới chợp mắt thì đã ngủ rất say rồi, không hay biết gì cả.”
Hà Minh Ngọc cảm thấy khó tin: “Khi kẻ sát nhân mở cửa vào, cô cũng không tỉnh dậy sao?” Ngay cả Phí Tư Chương, người nằm ở phòng bên cạnh, còn nghe thấy tiếng động và tỉnh dậy, vậy mà người nằm giữa phòng khách và phòng ngủ chính là Phí Tư Cầm, lại không hề nghe thấy gì ư?
Phí Tư Cầm cúi đầu, giọng nói dần trở nên nghẹn ngào: “Tôi cũng hận bản thân mình lắm. Tại sao hôm qua tôi lại ngủ say như vậy. Nếu tôi tỉnh dậy sớm hơn, dù có bị chúng giết, tôi cũng có thể che chắn cho bố mẹ và em trai, để họ có thể sống sót. Chỉ cần mẹ và em trai còn sống, dù có bị chém bao nhiêu nhát dao tôi cũng không sợ..."
Hà Minh Ngọc hỏi tiếp: “Kẻ sát nhân đã làm gì cô?” Mặc dù đây là một câu hỏi có thể khiến Phí Tư Cầm đau lòng, nhưng với tư cách là cảnh sát, cô ấy buộc phải hỏi.
Phí Tư Cầm vẫn cúi đầu, hai tay xoắn vào nhau, những ngón tay đẹp đẽ giờ đang bị vặn xoắn như bím tóc.
“Họ… Bọn chúng đè lên người tôi, từng tên một đã cưỡng hiếp tôi. Tôi muốn hét lên, nhưng chúng đã bịt miệng tôi lại, còn cầm dao đe dọa. Tôi sợ lắm, tôi đã cố gắng vùng vẫy, nhưng vẫn không thể thoát. Chúng khỏe quá, tôi không có cách nào phản kháng.”
Hà Minh Ngọc đã từng tiếp xúc với những nạn nhân bị cưỡng hiếp, hầu hết bọn họ đều bị tổn thương tâm lý, không muốn nhắc lại những ký ức đau đớn ấy. Cô ấy đang chuẩn bị chuyển sang chủ đề khác thì Triệu Hướng Vãn đột ngột đặt ra một câu hỏi, khiến Hà Minh Ngọc toát mồ hôi lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play