Ai cũng yêu cái đẹp mà.
Triệu Hướng Vãn kéo Quý Chiêu ngồi xuống, nói với Hồ Ái Ngọc: “Bánh khoai tây thái sợi hồi trưa ngon quá, buổi tối cháu cố ý dẫn anh ấy đến ăn, làm cho cháu một cái bánh khoai tây thái sợi, thêm một đĩa trứng xào cà chua, một đĩa thịt xào ớt xanh, và hai bát cơm, thế là được rồi ạ."
Hồ Ái Ngọc đáp lời, nhanh chóng bày bát đũa ra trước mặt hai người.
Quán nhỏ có tỷ lệ thay bàn cao, bàn được lau qua loa bằng khăn ướt, vẫn còn vết dầu mỡ từ những thực khách trước. Quý Chiêu vừa ngồi xuống, tay vừa đặt lên bàn, ống tay áo lập tức dính một vệt lớn.
Hồ Ái Ngọc trong lòng thầm kêu “thôi chết”, vội cười xin lỗi rồi lấy khăn sạch lau lại bàn lần nữa: “Xin lỗi, xin lỗi, quán đông khách quá, bàn chưa được lau sạch.”
[Đây đúng là mùi vị của căng tin rồi.]
Khói dầu là thứ mà trước đây Quý Chiêu không quen thuộc. Bởi vì anh bị tự kỷ, Quý Cẩm Mậu đã bảo vệ anh quá kỹ. Khi ra ngoài đều có vệ sĩ đi cùng, khách sạn nơi họ tạm trú cũng là căn hộ cao cấp trên tầng thượng, chỉ riêng đầu bếp đã có đến bốn người, sống một cuộc sống mà mọi thứ đều có người làm thay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT