“Tôi chẳng nói gì cả, là các người đoán bừa, tình cờ đào trúng thôi.”
“Cũng chưa chắc là Ngụy Thanh Uyển đâu? Đó chỉ là hồn ma lang thang nào đó mà thôi.”
“Ai nói người là tôi giết? Tôi đâu có nói gì đâu.”
Có lẽ vì điều lo sợ nhất đã xảy ra, sau khi thi thể của Ngụy Thanh Uyển được đào lên, Đàm Học Nho vốn đang run rẩy sợ hãi nay lại như thoát khỏi sự trói buộc nào đó, bỗng trở nên thoải mái hơn.
Hiện giờ đầu óc anh ta cực kỳ tỉnh táo, logic chặt chẽ, đối mặt với câu hỏi của cảnh sát, anh ta trả lời cực kỳ rành rọt, thậm chí còn chủ động tỏ ra thân thiện: “Các đồng chí cảnh sát, các anh ăn tối chưa? Vua cũng không nỡ để binh sĩ đói, giờ đã gần sáu giờ rồi mà các anh vẫn chưa tan ca à?”
Sau khi trải qua nỗi sợ hãi tột cùng, một số người sẽ có phản ứng căng thẳng sau chấn thương, một số sẽ rơi vào tình trạng lo âu hoặc mắc chứng ám ảnh, nhưng Đàm Học Nho thì đặc biệt hơn.
... Cơ thể anh ta đã chuyển sang chế độ “phân ly”, bước vào trạng thái tự bảo vệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play