Tiết Đoan Ngọ ở nơi này, trước cửa đều nhét hai cây lá ngải cứu, ăn trứng gà luộc, ăn bánh chưng.
Còn lũ con nít, trên tay, trên cổ, cẳng chân đều buộc chỉ màu ngũ sắc, nói là phòng “Năm loại độc”; ăn trứng gà luộc, bọn chúng còn “Đấu trứng” với nhau, cầm trứng nhà mình luộc gõ vào trứng của nhau, xem trứng nhà ai rắn chắc, nếu quả trứng nào đấu đến cuối cùng mà không bị vỡ vụn, đó chính là “Trứng đại Vương” rồi, rất trâu.
“Tam Tam, lá ngải cứu này nhét vào cánh cửa rồi, đừng ném đi, sang thu, cuối hè, nếu bị ngứa mụn nhọt, phát rôm, nấu nước tắm, có tác dụng.” Mẹ Bào nói theo kinh nghiệm đời trước, Diêu Tam Tam đồng ý.
“Tam Tam, có chuyện này.” Mẹ Bào chép miệng, hơi do dự, “Nói với con như thế nào đây!”
“Chuyện gì vậy, mẹ, có việc mẹ cứ nói!” Diêu Tam Tam vội nói.
“Tam Tam, ngày hôm qua lúc tối muộn, mẹ đi chỗ ươm giống gọi Kim Đông ăn cơm, lúc tan việc rồi, mẹ nhìn thấy cô em họ kia của con, tên Hồng Hà ra khỏi cửa chính chỗ ươm giống, giống như là... Có người đợi con bé, con bé đi chung với người nọ rời đi.” Mẹ Bào cân die~nd a4nle^q u21ydo^n nhắc nói, “Lẽ ra, mẹ cũng không nên nhiều chuyện như vậy, nhưng mà mẹ nhìn người nọ, giống như là Vương Lục Tử lưu manh ở thôn trước, người nọ cũng không phải hạng người tốt gì, nhị lang tám trứng, sắp ba mươi rồi, vẫn không tìm được một người vợ.”
Ồ! Tâm trí Diêu Tam Tam khựng lại. Hồng Hà coi như trưởng thành sớm, mười sáu tuổi rồi, bản thân đã nghĩ đến chuyện lập gia đình... Nếu thật sự có dính dáng đến một kẻ lưu manh có tiếng xấu, có thể đã nguy rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT