"Lửa này cháy cũng quá nhanh rồi."
Diêu Tam Tam nhắc một cái, cả Diêu Tiểu Đông và Diêu Tiểu Cải đều nghi ngờ, nếu là lửa do bọn trẻ đốt pháo văng ra, hiển nhiên phải từ một chỗ cháy lan dần dần, ít nhất cũng không thể nào đốt rụi cả đống cỏ khô một cách nhanh chóng như vậy.
“Chẳng lẽ là có người cố ý phóng hỏa?” Diêu Tiểu Cải nhíu đôi mày xinh xắn, thở phì phì mà nói: “Nếu thật sự có kẻ phóng hỏa, thì nhất định phải là cái thằng Nhị Văn trứng ung! Chứ bình thường mình có đắc tội với ai bao giờ?”.
“Em cũng đoán là vậy, mới vừa nãy từ nhà nội ra về, nó cứ trợn mắt liếc em, có cảm giác không bình thường lắm”. Diêu Tam Tam nói, “đống cỏ khô giờ đã cháy rụi, dù là nó làm, thì nó cũng không nhận”.
“Cứ cho là do Nhị Văn kia làm, thì mình cũng không có cách nào chứng minh, cái thằng nhóc ấy, mình không bắt tận tay nó, thì có c.h.ế.t nó cũng không nhận”.
“Dù sao thì trận cháy này cũng rất kì quái, ngày mai mình sẽ lừa nó”. Diêu Tiểu Cải nói.
“Lừa thế nào?”. Diêu Tam Tam nghe thế liền hỏi chị ba.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play