Tạ Hành Chu vỗ vỗ vai Bùi Hành. Người này thực ra đã tỉnh từ lâu. Ngay khi Tạ Hành Chu vừa bước vào, hắn đã thấy hàng mi Bùi Hành khẽ run lên. Chỉ một chút sơ hở như vậy cũng không thoát khỏi mắt hắn.
Chỉ vì muốn ngủ thêm với Tưu Tưu một lát, đến giả vờ ngủ mà cũng làm được. Tạ Hành Chu cảm thấy mình sắp không nhận ra con người này nữa rồi.
“Đứng dậy đi, đừng giả vờ nữa, chúng tôi tìm được manh mối rồi.”
Bùi Hành từ từ mở mắt, vẻ mặt mang theo chút bực bội vì bị làm phiền. Hắn cẩn thận chống tay ngồi dậy, sợ đánh thức người nhỏ bé bên cạnh đang ngủ say.
Trong phòng không có ánh sáng, chỉ có Lục Tư Hoài dùng đèn pin điện thoại rọi một chút ánh sáng ra ngoài. Ánh sáng mờ mờ ấy chiếu lên gương mặt Úc Tưu, làn da trắng nõn lại càng thêm nổi bật, trông mềm mại vô cùng. Khi ngủ, cậu ấy còn đáng yêu hơn cả lúc tỉnh.
Gương mặt nhỏ tựa lên gối, ép ra một vệt lõm nhẹ. Một tay đặt lên eo, tay còn lại đặt bên má, những ngón tay trắng trẻo, thon dài đẹp đẽ.
Ba người nhìn cậu một lúc lâu mới khó khăn dời mắt đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT