Người đứng đầu Vạn Bảo Lâu ở Vĩnh Tế Thành cũng là người nhà họ Vạn, tên Vạn Vượng Đức. Tính theo vai vế, y là cháu trai của Vạn Hưng Bảo, tuổi ngoài hai mươi, mặt vuông chữ điền, thường mặc áo thư sinh trông rất lịch sự nho nhã, chỉ trong ánh mắt thỉnh thoảng lóe lên tia sắc bén, giống một văn sĩ hơn là người thường buôn bán trên giang hồ.
Vạn Vượng Đức thấy Mã Dương Kỳ vội vã đến thăm, tuy có chút ngạc nhiên nhưng vẫn niềm nở đón vào nhà thiết đãi tiệc rượu.
Sau ba tuần rượu, Mã Dương Kỳ nói rõ mục đích. Vạn Vượng Đức khách khí nhận hộp ngọc đựng hàng mẫu. Vốn dĩ y nên chờ tiệc tàn mới làm việc, nhưng thấy Mã Dương Kỳ và đoàn người đến vội vã, lời lẽ lại có vẻ trịnh trọng và khẩn thiết, y liền đứng dậy nói sẽ đi giám định chất lượng dược phẩm trong hộp rồi báo lại cho khách.
Mã Dương Kỳ hai tay nâng chén rượu, kính Vạn Vượng Đức một ly: “Làm phiền Vạn huynh đệ.”
Dịch Châu có rất nhiều thảo dược, Vạn Bảo Lâu đương nhiên có dược sư giỏi giám định dược phẩm. Nhưng người đi cùng Vạn Vượng Đức lần này không phải dược sư bình thường mà là đệ tử của một môn phái võ lâm lớn.
Lúc này, trong phòng có một thanh niên mặc đạo bào, mặt mày tuấn tú, áo vải đi giày vải, bên hông đeo một cây trúc trượng bình thường. Thấy Vạn Vượng Đức bước vào, y cười nói: “Mã tiên sinh kia có chuyện gì phiền ngươi vậy?”
Vạn Vượng Đức cười hì hì đáp: “Tiểu sư thúc mắt tinh thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT