Mạnh Cẩn Đường liếc nhìn người đó, khách sáo nói: “Chúng ta là người nơi khác đến, muốn xem qua một chút. Nhưng mỗi lần vào thành đều mất nhiều thời gian nên muốn tìm chỗ tạm trú.”
Vì nhà cửa dưới chân núi Tân La Sơn đa phần là nhà dân, thiếu các công trình thương mại, coi như việc hai người muốn thuê nhà là một lý do hợp lý.
Người nọ nhìn các nàng một hồi, suy nghĩ gì đó, do dự một lát rồi đồng ý, chỉ tay quanh đó nói: “Khu này toàn là nhà của chúng ta. Nếu muốn thuê, ít nhất phải thuê một tháng.”
Nhờ có sự hỗ trợ kinh tế mạnh mẽ từ Huyết Minh Hội, Mạnh Cẩn Đường không mặc cả. Sau khi trả tiền, liền cùng Đàn Vô Loan vào nhà. Người đó mang chăn nệm đến, nói bên hắn cũng có thể cung cấp bữa ăn, nhưng mỗi bữa phải trả tiền riêng.
Mạnh Cẩn Đường đi quanh nhà. Căn nhà này không có gì đặc biệt, phần lớn đồ đạc đã được dọn đi nhưng may mắn là không có nhiều bụi bặm.
Giữa đại sảnh đặt một chiếc bàn gỗ, Mạnh Cẩn Đường và Đàn Vô Loan mỗi người ngồi một bên.
Trong nhà im lặng như tờ, cả hai đều không nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play