Để kéo dài thời gian, khi chỉ còn một mật thất, những người này đưa ra lý do mở cửa quá khó nên cần thử đi thử lại. Chủ nhân của họ đợi lâu dần mất kiên nhẫn, nhận định mật thất này quá khó, người của mình không thể giải quyết thì liền ra tay trước.
Tuy nhiên những người này đã sớm đề phòng, tự nhiên không nói hết bí mật địa cung cho chủ nhân. Ví dụ, họ không thể vào mật thất cuối cùng nhưng khi đào đường hầm trốn thoát, họ vô tình tìm thấy một lối đi nhỏ dẫn vào bên trong.
Đường hầm trốn thoát này là bán thành phẩm. Về lý thuyết, chỉ cần đào thêm vài nhát xẻng là có thể ra ngoài. Nhưng trong lúc làm việc chủ nhân đã hạ độc họ, họ vừa chui vào lòng núi thì tính tình đã trở nên điên cuồng, đầu óc mơ hồ. Thêm vào đó ánh sáng trong lòng núi rất yếu, càng khó xác định phương hướng.
Trong lòng núi có quá nhiều đá vụn. Có chỗ đủ cho người đi qua, có chỗ lại bị chặn kín. Mạnh Cẩn Đường thấy hài cốt của những người này.
Trên đường trốn chạy họ lạc mất đồng đội, bối rối đi vòng quanh. Thấy lương thực và nước mang theo sắp hết, họ bất chấp tình nghĩa đồng đội mà bắt đầu tranh giành. Võ công của bọn họ ngang nhau, sau một hồi chém giết thì cả hai đều bị thương nặng, cuối cùng chỉ có thể chờ chết.
Mạnh Cẩn Đường nghĩ, nếu bảo vật trong mật thất là hàn phách châu thì rất có thể hạt châu đó đã được mang ra bằng lối đi nhỏ trong thư từ. Chỉ là không biết tại sao nó lại đến tay mình?
Những người thợ thủ công có thể rời khỏi lòng núi, đương nhiên cũng có thể quay lại. Mạnh Cẩn Đường đi theo chỉ dẫn của mã gian lận — có lẽ để đánh lạc hướng truy binh mà lòng núi có nhiều ngã rẽ. Mũi tên “Compass” chỉ hướng đến đích cuối cùng, không chỉ rõ từng bước nên nàng phải đi đường vòng khá nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT