Cả hai cùng chạy bộ dọc theo con đường của khách sạn.
Chạy được khoảng hơn bốn mươi phút, Cố Ninh cảm thấy đói bụng, liền nói với Bùi Thời bên cạnh
“Sắp chín giờ rồi, về ăn sáng thôi.”
“Được.”
Bùi Thời gật đầu, liếc nhìn Cố Ninh, người chạy bộ lâu như vậy mà không hề tỏ ra mệt mỏi, trong lòng không khỏi thán phục.
Thật xứng danh là thuật sĩ cấp mười, chạy vừa nhanh vừa vững, lại không hề biết mệt.
Chẳng lẽ đây chính là khoảng cách giữa mình và cô ấy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT