"Kiệu, sao ta lại quên mất kiệu, nàng mới sinh An Ca Nhi không lâu, thân thể vẫn chưa được điều dưỡng tốt." Thái tử như chợt tỉnh ngộ, lẩm bẩm không đầu không cuối: "Nàng ngồi cùng ta đi."
"Được, dù đi đâu, thiếp cũng ở cùng một chỗ với ngài." Lúc này ta chọn cách bỏ qua đức hạnh nhường kiệu từ xưa được người đời ca ngợi, Thái tử mong ta đồng hành, ta sẽ luôn ở bên hắn.
Ta và Thái tử không đến Cần Chính điện mà trở về Đông cung - ngôi nhà được ta tỉ mỉ trang hoàng. Hắn sai nhũ mẫu bế An Ca Nhi đến.
An Ca Nhi đã b.ú no và đang ngủ, lúc này bị đánh thức nên khá bực bội, tiếng khóc vang vọng, khi Thái tử bế, hài tử còn cắn vào mặt hắn.
"An Ca Nhi hôn cha thêm cái nữa nào." Hắn ghé nửa bên mặt còn lại tới gần, và như dự đoán, An Ca Nhi lại để lại một vệt nước miếng trên mặt hắn.
"Điện hạ, tiểu hoàng tôn còn nhỏ, e rằng chưa biết chừng mực, chi bằng..." Nhũ mẫu sợ bị khiển trách nên lo lắng lên tiếng.
"Không sao, cha con với nhau có gì phải giữ ý, các ngươi lui xuống đi." Sau khi gặp An Ca Nhi, Thái tử mới lộ vẻ tươi cười, ta không nỡ phá vỡ không khí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play