- Không có tạo hóa lực, muốn trong thời gian ngắn tăng lên cảnh giới đại

đạo cũng rất khó, trong tình thế nguy hiểm này, cách duy nhất chính là tăng

cường khả năng ẩn nấp của bản thân.

Trần Đạo Huyền thầm nghĩ, hắn ngẩng đầu lên:

- Nhất là ngày lẻn vào Thanh Vi đạo phái, càng nên như thế.

Kể từ khi Trần Đạo Huyền biết được Thanh Vi đạo phái có được Thái Nhất

Thần Thủy, hắn cơ bản đã xác định, ước hẹn một năm của Trấn Hải Điện điện

chủ rốt cuộc là có ý gì.

Nếu hắn không đoán sai, mười tháng sau, Trấn Hải Điện điện chủ chắc chắn

sẽ đột kích Thanh Vi đạo phái.

Mà mục đích chính là Thái Nhất Thần Thủy.

Đứng ở trên góc độ của Càn Nguyên Kiếm Tông, dù cho bọn họ không cướp

được Thái Nhất Thần Thủy của Thanh Vi đạo phái thì cũng phải tận khả năng

hủy diệt nó, tuyệt đối không thể để cho Thanh Vi đạo phái đạt được.

Hủy diệt chí bảo của địch nhân ở sào huyệt của địch nhân, khó khăn đến

chừng nào, Trần Đạo Huyền rất khó tưởng tượng được.

Nhưng vì Trần Tiên Hạ, hắn phải thử một lần.

Trong lòng Trần Đạo Huyền rõ ràng, nếu bỏ qua cơ hội này thì Trần Tiên Hạ

sẽ không còn một tia sinh cơ nào nữa.

Đúng vậy!

Hắn đã quyết định sẽ giúp Trấn Hải Điện điện chủ một phen.

Càn Nguyên Kiếm Tông phát động tổng công với Huyền Thanh đạo minh,

mục đích chính là hấp dẫn tầm mắt của Huyền Thanh đạo minh, bức đến Huyền

Thanh đạo minh đặc biệt là Thanh Vi đạo phái không thể không phân binh bảo

hộ lãnh thổ của mình.

Như vậy, áp lực khi Trấn Hải Điện điện chủ đột kích Thanh Vi đạo phái sẽ

nhỏ hơn nhiều.

Nhưng áp lực dù có nhỏ đi nữa, dù sao Trấn Hải Điện điện chủ vẫn phải đối

mặt với toàn bộ Thanh Vi đạo phái.

Trước không nói những người khác của Thanh Vi đạo phái, chỉ riêng tông

chủ Thanh Vi đạo phái dĩ nhiên sẽ tọa trấn trong tông môn.

Phải biết rằng, tông chủ Thanh Vi đạo phái được xưng là đệ nhất cường giả

của Huyền Thanh đạo minh.

Một thân thực lực tuyệt đối mạnh hơn Trấn Hải Điện chủ chưa đột phá Thế

Giới cảnh!



Không tính chân quân khác, chỉ riêng vị này thôi, Trấn Hải Điện điện chủ

muốn chống lại cũng đã đủ sặc rồi.

Càng đừng nói bên cạnh tông chủ Thanh Vi đạo phái, chắc chắn có ít nhất

hơn mười vị chân quân trấn thủ tông môn, hơn nữa còn có đại trận hộ tông của

Thanh Vi đạo phái.

Trần Đạo Huyền dù nhìn như thế nào đi nữa, Trấn Hải Điện điện chủ một

mình tập kích Thanh Vi đạo phái, chính là hành vi tự tìm chết.

Tất nhiên.

Nếu Càn Nguyên Kiếm Tông đã dám để Trấn Hải Điện điện chủ đột kích sào

huyệt của địch nhân. Khẳng định sẽ chuẩn bị một chút gì đó.

Chỉ là Trần Đạo Huyền nghĩ không ra, đến tột cùng là chuẩn bị cái gì, lại

làm cho Càn Nguyên Kiếm Tông có sức mạnh như vậy.

Quyết định cùng Trấn Hải Điện điện chủ tập kích Thanh Vi đạo phái, chắc là

một trong những quyết định mạo hiểm nhất từ khi Trần Đạo Huyền bước lên

con đường tu hành tới nay.

Nhưng có một số việc, Trần Đạo Huyền phải làm.

Nếu không, hắn sẽ ôm hối tiếc suốt đời.

- Kinh Chập Thiền Tức Thuật.

Trần Đạo Huyền xem xét nội dung của môn Liễm Tức thuật trong ngọc giản,

biểu tình trên mặt càng thêm nghiêm túc.

Dựa theo miêu tả trong môn thuật pháp này, một khi nhập môn, sau khi thi

triển ra thì tu sĩ Kim Đan tầm thường căn bản không cách nào phát hiện ra kẽ hở

khí tức.

Cho dù tu sĩ Kim Đan đứng ở trước mặt Trần Đạo Huyền dùng thần thức dò

xét hắn, thì cũng chỉ cảm thấy quét được một đoàn không khí.

Nếu phối hợp sử dụng ẩn thân thuật, tuyệt đối là pháp môn có một không hai

lẻn vào phá hư sào huyệt của địch nhân.

- Nhập môn đã có hiệu quả mạnh như vậy, không phải là sau khi viên mãn

thì ngay cả chân quân đứng đầu cũng khó phát hiện sao!

Trần Đạo Huyền tiếp tục lật xem.

Quả nhiên, dựa theo pháp môn này miêu tả, phạm vi thần thức bao phủ của

Nguyên Anh chân quân nếu không trên năm vạn dặm, căn bản không thể phát

hiện tu sĩ thi triển Kinh Chập Thiền Tức Thuật viên mãn.

- Kinh Chập Thiền Tức Thuật viên mãn lại phối hợp với Ẩn Thân Thuật, đến

ngày ta lẻn vào Thanh Vi đạo phái hẳn sẽ chắc chắn hơn nhiều.

Trần Đạo Huyền lẩm bẩm.

So với liễm tức thuật mà hắn lấy được từ trên người nữ tù binh Trúc Cơ khi

còn ở Luyện Khí kỳ, không thể nghi ngờ, môn Kinh Chập Thiền Tức Thuật này

cao thâm hơn nhiều.

Dù là tu sĩ Kim Đan bình thường lĩnh ngộ thì cũng phải hao phí lượng lớn

tinh lực mới có thể nhập môn.

Không thể không nói, Tử Lăng là một tu sĩ Tử Phủ chín tầng, mà lại có thể

tu luyện nhập môn môn thuật pháp tứ giai này, có thể nói là thiên tư bất phàm.

Nhưng thiên tư của nàng dù có bất phàm, thì khi so với Trần Đạo Huyền,

chênh lệch vẫn rất lớn.

Nhất là hiện tại, Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh của Trần Đạo Huyền đã đạt tới

tầng thứ ba, cơ hồ có thể tự do điều tiết bội số ngộ tính, tu luyện thuật pháp,

kiếm quyết, hoàn toàn là hạ bút thành văn.

Thậm chí chỉ cần ngôi sao ngộ tính của hắn đủ, thì chưa chắc tìm hiểu đại

đạo pháp tắc chậm hơn so với dùng tạo hóa lực trực tiếp tăng lên đại đạo pháp

tắc.

Hơn nữa, khi dùng ngôi sao ngộ tính so với dùng tạo hóa lực trực tiếp tăng

lên cảnh giới đại đạo pháp tắc còn có một chỗ tốt, đó là tạo hóa lực không cách

nào giúp chủ nhân của Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ dung hợp đại đạo pháp tắc.

Trong khi ngôi sao ngộ tính lại có thể!

Tăng lên cảnh giới đại đạo pháp tắc đã khó, nhưng dung hợp đại đạo pháp

tắc, lại càng khó hơn!

Nhưng con đường tu hành vốn dĩ là như vậy, càng về sau, độ khó càng vượt

quá trí tưởng tượng của thường nhân.

Nếu không những Nguyên Anh chân quân, Nguyên Thần đạo quân trong

giới này có được mấy ngàn vạn năm thọ nguyên, lại không ai có thể độ kiếp

thành tiên, đến tột cùng là vì sao.

Nguyên nhân lớn nhất chính là con đường tu hành càng về sau càng long

đong, gập ghềnh.

Trong tĩnh thất.

Trần Đạo Huyền nhắm mắt ngồi xếp bằng.

Trong thức hải, ngôi sao ngộ tính chậm rãi chuyển động, ngộ tính của hắn

cũng bắt đầu dần dần tăng vọt.

Mười lần, gấp 20 lần, 30 lần... Cho đến khi đột phá 100 lần.

Ngộ tính đột phá gấp trăm lần, Trần Đạo Huyền chấn động cả người, tựa như

đã phá vỡ giới hạn nào đó của bản thân.

Kinh Chập Thiềm Tức thuật vốn tối nghĩa khó hiểu nhưng giờ trong mắt hắn

lại đơn giản như một cộng một.

Chưa tới ba hơi thở.

Kinh Chập Thiềm Tức thuật đã nhập môn rồi.

Mười hơi thở, Kinh Chập Thiềm Tức thuật tiểu thành.

Nửa chén trà, Kinh Chập Thiềm Tức thuật đại thành.



Một nén nhang, Kinh Chập Thiềm Tức thuật viên mãn.

Một môn thuật pháp tứ giai xa lạ, từ lúc bắt đầu tu luyện đến viên mãn, tổng

cộng chỉ mất một nén nhang.

Cái giá duy nhất chính là, ngôi sao ngộ tính trong thức hải của hắn lại nhỏ đi

một vòng.

Mở mắt ra.

Trần Đạo Huyền thi triển Kinh Chập Thiềm Tức thuật, trong nháy mắt, khí

tức của hắn trở nên mờ ảo như mây khói, ngay sau đó, khí tức toàn thân hắn đã

hoàn toàn biến mất không thấy.

Trần Đạo Huyền thò ra thần thức, tùy ý quét tất cả mọi thứ bên trong Song

Thánh Phong, nhưng không có bất luận kẻ nào phát hiện.

- Hiện tại tu vi cao nhất trong Song Thánh Phong là Tử Phủ tầng chín, kiểm

tra tính ẩn nấp của thần thức không hề có giá trị tham khảo.

Trần Đạo Huyền suy nghĩ một chút, thu hồi thần thức, lại thi triển ra Ẩn

Thân Thuật.

Lần này, thân hình và hơi thở của hắn đã hoàn toàn biến mất.

Dựa theo cách nói trong Kinh Chập Thiềm Tức thuật, giờ phút này dù có

một vị chân quân đứng trước mặt hắn, nếu đối phương chưa từng tu luyện qua

bí thuật linh nhãn cao cấp và chủ động thi triển, thì sẽ không phát hiện ra hắn.

Thời gian bế quan lần này là lần ngắn nhất kể từ khi Trần Đạo Huyền tu

hành tới nay.

Tổng cộng chưa tới nửa canh giờ.

Còn không bằng thời gian tu luyện mỗi ngày khi hắn ở Luyện Khí kỳ

Thân ở trong nội địa Huyền Thanh đạo minh, hiển nhiên Trần Đạo Huyền

không có tâm tư an tâm tu luyện.

Hắn cũng không quên mục đích của chuyến đi này, đó chính là tạo ra hỗn

loạn cho Huyền Thanh đạo minh, thuận tiện cướp được tạo hóa lực để tăng lên

cảnh giới đại đạo bản thân thì càng tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play