Khu vực phía thành tây, đây là khu phố cổ của Thành Quan Hải Tiên.

Ở khu vực phía thành tây, tất cả các loại cửa hàng, nhà trọ, ngân hàng và các

tòa nhà khác, tất cả mọi thứ đều có.

Trong đình viện độc lập của một nhà trọ cao cấp.

Mấy vị tu sĩ Cơ gia ở lại chỗ này, trong đó cầm đầu lại là Kim Đan trưởng

lão của Cơ gia.

- Ngạn Nguyên, tiểu bối Trần gia kia nói như thế nào?

Trong đình viện độc lập, một lão già mặc áo choàng xám nằm trên ghế, hai

mắt nhắm chặt.

Lão cảm giác được tu sĩ trẻ tuổi đang đến gần, mở hai mắt sắc bén ra, hỏi.

- Bẩm tam trưởng lão,

Vị tu sĩ trẻ tuổi kia tên là Cơ Ngạn Nguyên, mặc lam sắc đạo bào, thần sắc

câu nệ cung kính nói:

- Người Trần gia nói tộc trưởng của bọn họ đang bế quan, không tiện gặp

khách!

- Hừ!

Tam trưởng lão Cơ gia nghe vậy, lông mày rậm rạp hung hăng nhấc lên:

- Chỉ là một tiểu bối Tử Phủ, dám kiêu ngạo như vậy!

Như thế nào, hắn cho rằng may mắn thắng được tên phế vật Khương Tổ

Nhất kia, thì có thể xem tu sĩ Kim Đan trong thiên hạ này không là gì cả hay

sao?

Thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió, dù Trần Đạo Huyền cảnh

cáo tộc nhân không được tiết lộ kết quả trận chiến giữa hắn và Khương Tổ

Nhất.

Thế nhưng kết quả của trận chiến này vẫn được truyền ra thế giới bên ngoài.

Hoặc có lẽ người tiết lộ trận chiến này không phải người Khương gia hay là

người Trần gia, mà là tu sĩ khác qua đường quan chiến.

Dù sao trận chiến đấu giữa Trần Đạo Huyền và Khương Tổ Nhất là bộc phát

trên hải vực của Vạn Tinh Hải.

Mà khi đó lại là lúc Chu gia tổ chức khánh điển Kim Đan, tu sĩ Tử Phủ qua

lại dọc đường rất nhiều, không chừng đã bị tu sĩ Tử Phủ nào đó nhìn thấy rồi

truyền bá ra ngoài.

Sau đó, vô luận là Khương gia hay là Trần gia, đều không có vì chuyện này

mà đứng ra bác bỏ tin đồn.

ể ầ ầ ể

Hiển nhiên, Trần gia cùng Khương gia đã ngầm thừa nhận, không thể nghi

ngờ Trần Đạo Huyền đấu pháp hơn Khương Tổ một bậc là sự thật.

Lần này, không chỉ là Thương Châu mà toàn bộ Vạn Tinh Hải đều đang

truyền bá danh hào của Trần Đạo Huyền.

Có thể lấy tu vi Tử Phủ kỳ đánh thắng một vị tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, loại

chiến tích như này, cho dù là người đứng đầu tiên trên Tử Phủ thiên kiêu bảng

cũng khó có thể làm được.

Phải biết rằng, Khương Tổ Nhất cũng không phải là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ

bình thường, hắn dù không thể leo lên Kim Đan chân nhân bảng của Vạn Tinh

Hải.

Nhưng luận thực lực, so với tu sĩ Kim Đan hậu kỳ bình thường lại mạnh hơn

một mảng lớn.

Nếu không phải như thế, Khương Tổ Nhất cũng sẽ không được ca ngợi là tu

sĩ gần Nguyên Anh kỳ nhất của Khương gia.

Nhưng nghe giọng điệu của Tam trưởng lão Cơ gia này, hiển nhiên không để

Khương Tổ Nhất vào mắt.

Cơ Ngạn Nguyên thấy Tam trưởng lão nhà mình giận tím mặt, không dám

nói chuyện, khom người quỳ xuống, đem đầu chôn thật sâu trên mặt đất.

Cơ Ngạn Nguyên biết, tuy vị Tam trưởng lão này trong gia tộc thực lực

cường đại, có tên trên Kim Đan chân nhân bảng, nhưng cũng có khuyết điểm,

đó chính là ghen tị tàn bạo, hoặc là nói cực độ giết chóc!

Cơ Ngạn Nguyên không rõ, vì sao gia tộc muốn tìm cách hợp tác với Trần

gia mà lại phái một sát thần như vậy tới đây.

Tam trưởng lão Cơ gia tên đầy đủ là Cơ Húc Huy, cái tên ngược lại hiện rõ

quang minh vô hạn, nhưng cách làm người xử sự lại hoàn toàn là một thái cực

khác với tên của hắn.

Đừng nói Cơ Húc Huy ở bên ngoài, dù là ở bên trong Cơ gia, thì cũng là

hung nhân có thể làm cho trẻ con vừa nhìn đã khóc.

Hiện giờ Cơ Ngạn Nguyên đi theo phía sau, thay vì nói là tới tìm Trần gia để

hợp tác, không bằng nói là tới tìm Trần gia gây phiền toái mới càng đúng hơn.

Lúc này đám người Cơ gia mới ngủ lại Quan Hải Tiên thành chưa tới ba

ngày, Trần gia nói Trần Đạo Huyền bế quan đột phá Kim Đan, vị Cơ Húc Huy

này liền tỏ vẻ khó chịu đến cực điểm, phảng phất như bị thiên đại ủy khuất.

Cơ Ngạn Nguyên dám cam đoan, nếu không phải sau lưng Trần Đạo Huyền

là Trấn Hải Điện điện chủ đang mơ hồ đứng, chỉ bởi mỗi việc này thì vị Cơ Húc

Huy này cũng dám huyết tẩy tòa tiên thành này.

Huyết tẩy một tòa Tiên Thành, Cơ Húc Huy ở Xuất Vân Quốc cũng đã làm

không ít lần.

Thậm chí... Theo tin đồn, đối phương ở Vạn Tinh Hải cũng đã làm qua

chuyện ác như vậy.

ẳ ấ ế ắ

Chẳng qua thứ nhất là do Càn Nguyên Kiếm Tông không bắt được chứng cớ,

thứ hai là ngại bối cảnh thế lực của Cơ gia, cho nên cũng không có nghiên cứu

sâu.

Nhìn Cơ Húc Huy tức giận càng ngày càng dữ tợn, Cơ Ngạn Nguyên vội

vàng quỳ xuống nói:

- Bẩm Tam trưởng lão, tuy Trần Đạo Huyền đang bế quan, nhưng mấy ngày

nay đệ tử điều tra tỉ mỉ xưởng lớn do Trần gia mở ở Quan Hải Tiên Thành, có

phát hiện kinh người!

- Ồ?

Cơ Húc Huy nhướng mày lên:

- Tìm thấy gì?

Cơ Ngạn Nguyên hơi thở phào nhẹ nhõm, hắn vội vàng đứng lên, từ trong

túi trữ vật lấy ra 3 loại đồ vật.

Theo thứ tự là một thanh phi kiếm cấp hai, một viên Phục Linh Đan cấp hai,

cùng với một quả Tụ Lôi Phù cấp hai.

- Tam trưởng lão mời xem, đây là đệ tử thu được qua mấy ngày nay điều tra

Quan Hải Tiên thành.

Cơ Húc Huy tùy ý lật xem một phen, phát hiện đều là một ít pháp khí cùng

đan dược đê giai, nhất thời giảm bớt hứng thú.

- Tất cả đều là mấy cái đồ rác rưởi, lấy ra để làm gì?

Dứt lời, Cơ Húc Huy chán ghét ném trên mặt đất.

Thấy thế, Cơ Ngạn Nguyên kiên trì nhặt ba thứ này lên, nhẫn nại nói:

- Tam trưởng lão minh giám, những thứ này quả thật khó lọt vào pháp nhãn

của ngài, nhưng đối với tu sĩ Trúc Cơ, đều là thứ tốt không thể thiếu,

Hắn dừng một chút:

- Trên mặt thị trường Cảnh Châu ta, một kiện pháp khí cấp hai thượng phẩm,

giá cả cao nhất có thể lên tới ba bốn vạn linh thạch, mà pháp khí như vậy, Trần

gia bọn họ lại có thể sản xuất hàng loạt!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play