Trước khi kỳ khảo ở viện bắt đầu, Đường Thời An cầm bài sách luận mình đã viết từ trước đến tìm Chu tiên sinh. Vốn dĩ là thứ có thể khiến Tào tiên sinh và lão tiên sinh vừa ý, vậy mà đến chỗ Chu tiên sinh lại bị mắng cho một trận máu chó xối đầu.
“Tào Thanh Hòa nói ngươi là học trò mà hắn tâm đắc nhất, ta coi cũng chỉ đến thế mà thôi.” Chu tiên sinh vừa nói vừa âm thầm quan sát, chỉ mong chọc giận Đường Thời An, khiến hắn không đến quấy rầy mình nữa thì mới tốt.
“Chu tiên sinh giáo huấn rất phải, mấy thứ này chờ ta về theo lời tiên sinh sửa xong lại mang đến cho tiên sinh xem lại.” Nói là giận thì cũng chưa đến mức, dù sao Chu tiên sinh tuy mắng hắn luận sách, nhưng lại mắng rất đúng chỗ không như Tào tiên sinh cùng lão tiên sinh đối với hắn đều ôn hòa nhã nhặn.
Chỉ là hắn với Chu tiên sinh cũng chẳng có mấy phần quen biết, nói chuyện vốn chẳng cần giữ lễ, nay có việc cầu người, lại thêm lời ấy cũng chưa đến nỗi công kích thân nhân, nghe vào tai cũng không đau không ngứa, e là khiến Chu tiên sinh thất vọng rồi.
Hòn Đá Nhỏ đưa Đường Thời An ra ngoài, liền thấy tiên sinh nhà mình còn đang giận dỗi:
“Tiên sinh làm sao vậy?”
“Hòn Đá Nhỏ, ngươi nói vừa rồi ta có nói quá nặng lời chăng?” Chu tiên sinh cảm thấy mình chưa phát huy được hết mức, bằng không tiểu tử kia sao lại không có chút phản ứng nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT