Nghe xong mấy lời nhàn thoại kia, toàn là đang nói Bạch Quân Viễn như thế nào thế nào có chút vô vị, Đường Thời An liền dứt khoát nghiêng đầu nhìn xuống chỗ đám người náo nhiệt phía dưới. Người chen người, cũng không phân rõ ai là ai càng không biết Vương Toàn cùng Ôn Quyện có tới hay không.
“Đường công tử, thiếu gia nhà ta cho mời.”
Nghe tiếng gọi, Đường Thời An quay đầu lại thấy người tới là gã sai vặt bên người Bạch Quân Viễn, trong lòng thầm nghĩ Bạch Quân Viễn lại muốn làm gì nữa đây? Lần trước chẳng phải tỏ vẻ chán ghét hắn rồi sao?
Nơi Bạch Quân Viễn ngồi uống trà là một gian nhã thất trên lầu ba, bên trong ngoài gã sai vặt ra, chỉ có một mình hắn.
“Bạch công tử nổi hứng gì vậy, muốn gặp ta?” Đường Thời An vốn là kẻ tùy ý, kéo ghế ra liền ngồi xuống dáng ngồi cũng chẳng lấy gì làm đoan chính.
“Ngươi thi rất khá.” Bạch Quân Viễn đột nhiên nói một câu khiến Đường Thời An có chút khó hiểu.
“Bạch công tử chẳng phải thi càng tốt sao? Là đứng đầu kỳ thi phủ nếu viện thí cũng đoạt hạng nhất thì chính là lấy được danh hiệu tiểu tam nguyên rồi.” Nếu là hắn ở vị trí Bạch Quân Viễn e là đã sớm an tâm ở nhà nằm làm cá mặn rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT