Đường Thời An từ nhà Tào phu tử đi ra xem như thở phào nhẹ nhõm một hơi. Ban đầu còn tưởng sẽ là một trận thương lượng gay gắt không ngờ lại thuận lợi như vậy. Xong việc rồi, hắn liền chậm rãi quay về cửa tiệm nhà mình.
“Giỏ đồ này là học trò của ông mang đến.” Tào phu lang thấy ông bàn chuyện xong liền vào phòng. Vừa nhìn đã thấy cái giỏ đặt bên cạnh cái giỏ này bà từng thấy qua chính là cái lúc nãy Đường Thời An cầm trong tay.
Tào phu tử tâm trạng cũng không tệ nghe vợ nói vậy mới nhìn sang cái giỏ. Ông mải nói chuyện học hành với Đường Thời An nên chẳng để ý còn có cả đồ mang theo. Ông đưa tay nhấc cái khăn phủ trên giỏ lên nhìn bên trong kỹ một lượt. Ngoài một viên nghiên mực và một bản vẽ đẹp còn có một quyển sách.
Nghiên mực và mực xem ra là loại thông thường, chắc là mua từ tiệm của lão tiên sinh. Nhưng quyển sách kia Tào phu tử cầm lên giở qua vài trang sắc mặt liền trở nên nghiêm túc.
“Có gì không ổn à?” Tào phu lang đang sắp xếp nghiên mực và mực, xoay người lại thấy sắc mặt ông không ổn, liền hỏi.
“Thời An thật có lòng.” Thấy học trò của mình vẫn nhớ ông yêu thích thứ này trong lòng ông chợt dâng lên một cảm xúc khó tả. Ông là người mê cờ, đương nhiên hiểu giá trị quý hiếm của cuốn sách cờ này. Nói không chừng, để có được nó Đường Thời An đã tốn không ít công sức.
Tào phu lang tuy không biết ông đang nói gì, nhưng cũng thấy thái độ của phu quân với học trò này đã khác xưa: “Hôm nay mở cửa nhìn thấy nó so với lúc trước ở trên trấn trông khác hẳn có vẻ là đã thực sự tu tâm dưỡng tính rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT