Cái gọi là tưởng gần nhưng lại cách cả một quả đồi chính là khi Lăng Tùng chỉ vào một chỗ, nơi đó thoạt nhìn như gần ngay trước mắt, nhưng bọn họ phải men theo đường phố, vòng vèo bảy tám khúc quanh, đi mãi một hồi lâu mà vẫn chưa tới nơi.
Tạ Bạch Lộ nhìn ngó xung quanh, trông thấy những ngôi nhà gỗ san sát bèn lên tiếng: “Có khi nào phải đốt hết đám nhà này đi không? Ít nhất cũng ép được Tuyệt Ma phải lộ diện.” Nếu may mắn biết đâu còn khiến cả Lăng Tùng… 
Lăng Tùng giật mình nhìn nàng, ánh mắt chứa đầy vẻ kinh ngạc: “Người đời bảo ta là tên điên, nhưng ta thấy Tạ cô nương cũng chẳng thua kém chút nào.”
Tạ Bạch Lộ: “…” Thì ra hắn cũng biết người ta gọi hắn là tên điên.
Nàng giả bộ bình thản hỏi lại: “Ngươi cứ nói xem cách này có được không đi đã!”
Lăng Tùng nhếch môi thành một nụ cười gần như ôn hòa, khiến hắn trông không khác gì một quý công tử bình thường: “Thử một lần cũng được. Biết đâu còn đốt được cái gì đó.”
Tạ Bạch Lộ nhất thời cảm thấy sống lưng mình lạnh toát. Cái “đốt được cái gì đó” mà hắn nói, chắc sẽ không bao gồm cả nàng chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play