Lăng Tùng cười khẽ. Hắn không phải kẻ sẽ chịu đựng sự uy hiếp từ kẻ khác. Ngũ Tinh Đỉnh muốn hủy thì hủy, dù sao thì nguyên liệu sau đó vẫn có thể dùng được.
Hắn không do dự xoay kiếm bản mệnh, đâm mạnh vào bụng mình. Nửa khắc sau, tu vi liền tăng lên Nguyên Anh sơ kỳ. Mặc kệ máu đỏ chảy ra từ khóe miệng, hắn nhếch miệng cười: “Ngươi thích thì cứ hủy đi.”
Rồi vung kiếm chém tới.
Nhìn thì chậm, nhưng kiếm chiêu như hóa thành mưa kiếm, phong tỏa mọi đường lui của tà tu với thế tựa lôi đình.
Tà tu Nguyên Anh thành tu sĩ Nguyên Anh từ lâu về trước nên có đầy thủ đoạn trong tay. Gã lấy từ túi trữ vật ra một chiếc ô đen, sau đó ‘ầm’, một tiếng vang lớn truyền tới. Kiếm chiêu đập vào ô, sương đen trên ô liền cuốn lấy, triệt tiêu từng kiếm khí một. Chớp mắt, kiếm vũ đã bị đánh tan tành, nhưng đồng thời chiếc ô cũng bị lồi lõm, hỏng nặng.
Tà tu Nguyên Anh trầm sắc mặt. Tên điên này không hẳn là một kẻ mất trí vô dụng, ngược lại thực lực của hắn còn vượt ngoài dự đoán. Ban đầu gã nhượng bộ chỉ vì không muốn chọc tên điên này, nhưng giờ bị ép chiêu liên tục, gã có thể không sợ sao?
Thần Khí không phải thứ mà ai cũng mê. Với gã, pháp bảo quen tay mới là thứ cần thiết. Ngũ Tinh Đỉnh muốn mạnh thì phải tìm đủ ba viên nguyên tố tinh thạch đã mất, vừa tốn thời gian mà chưa chắc đã tụ hợp đủ, nếu vậy thì không bằng luyện pháp bảo tiện tay, tìm làng nhỏ tạo tinh thạch chắc chắn còn dễ hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play