Từ khi Tạ Bạch Lộ gọi tên Lăng Tùng đến lúc nàng biến mất, tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt. Đám người quan chiến chỉ kịp quay đầu, vừa thấy rõ bên Tạ Bạch Lộ có thứ gì, thì ngay sau đó, ngoài đống thịt nát của Mục Ma, hiện trường chẳng còn gì sót lại.
Mấy người nhìn nhau, ngay cả việc ổ Mục Ma tan biến cũng hóa thành chuyện nhỏ.
Tôn Diệp Đồng ngập ngừng hỏi: “Vừa nãy là Tạ Hồng đúng không?”
Nam tu từng thổi phồng Đằng An Lam nói: “Lá gan của nàng đúng là lớn thật, dám gọi thẳng tên vị kia.”
Tôn Diệp Dung trầm mặc một lát rồi bảo: “Thật là gan dạ, dám lợi dụng cả hắn.”
Dù không rõ chi tiết giữa Tạ Hồng và tên điên kia, nàng cũng đoán được đại khái là Tạ Hồng cướp Ngũ Tinh Đỉnh, tên điên kia liền ráo riết truy sát, theo vào tận ổ Mục Ma. Tạ Hồng muốn thoát nhưng không đánh lại Mục Ma nên mới dụ nó đến, mượn sức tên điên giết Mục Ma, rồi nhân lúc hắn đấu với tiền bối Đằng An Lam mà chạy trốn.
Nàng ngừng một chút bổ sung: “Thông minh, gan lớn, lại còn may mắn.”
Nam tu trầm lặng nãy giờ cũng lên tiếng: “Đáng tiếc là bị… để ý rồi.”
Trốn được lần này thì sao? Lần này là do thiên thời địa lợi nhân hòa, nhưng chưa có ai nghe nói tên điên muốn giết ai mà lại để người đó chạy thoát.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT