“Diệp Tử, anh đây chỉ có thể nói với cậu một câu thôi, trên thế gian này làm gì có chỗ nào là đơn thuần tuyệt đối đâu? Con người cậu ấy à, chính là quá thích gò ép, đối với bản thân mình cũng vậy, đối với bạn bè cũng vậy, đối với tình cảm cũng vậy, cho nên bất kể chúng ta là ai mà một khi đã để lộ ra một chút xíu không đơn thuần, thì cậu ngay lập tức thấy phản cảm, nói cho cùng, đây là một chứng bệnh tâm lý, cần phải trị. Nói thật, có lúc Bàn gia tôi cũng thấy khá khó chịu với điểm này của cậu, nhưng mà nghĩ lại, cậu là vì bản thân mình đơn thuần nên cũng yêu cầu người khác cũng phải đơn thuần thật thà với cậu, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với một số người bản thân mình mọc đầy lông trắng nhưng vẫn nói người khác là yêu quái, Bàn gia tôi đánh giá cao nhất ở cậu chính là vì điểm này, ví dụ như cậu yêu cầu Bàn gia tôi bất cứ cái gì thì cũng không được lừa cậu bởi vì cậu sẽ không lừa Bàn gia, cho nên sau khi cậu biết bí mật của Hàn Tuyết xong, thì cậu lạc lối ngay lập tức, thậm chí có thể nói đây là sự báo thù về mặt tâm lý của cậu. Cô gái Liễu Thanh Từ này cũng rất nắm rõ tâm tư người khác đấy cậu có biết không? Trước mặt cậu thì cô ta giả vờ bày ra vẻ là một con đ* mà không ai có thể làm gì được, cái này vừa hay đối với một người tìm kiếm sự báo thù như cậu thì chính là thứ mà cậu cần, kết quả cậu mở rộng tấm lòng muốn ngủ chung để tận hưởng sự khoái lạc trước mắt, kết quả lại hay luôn, phát hiện cô ta vậy mà lại là một cô gái còn trinh, cho nên cậu càng dùng dằng không biết làm sao. Cũng may là Liễu Thanh Từ này đã đi rồi, nếu không thì cậu sẽ càng phiền phức hơn, cho dù là Liễu Thanh Từ không quấn lấy cậu, cô ta cũng sẽ khiến lòng cậu rối như tơ vò” Bàn Tử nói.
Sau khi tôi hút xong điếu thuốc này, thì lại châm thêm từng điếu từng điếu nữa, nói: “Chuyên gia, vậy anh thử nói xem, tôi nên làm thế nào đây?”
“Haiz, Bàn gia tôi cũng là mệnh khổ toàn năng, vừa mới bảo vệ cậu xong, bây giờ lại biến thành Tiểu Bàn thân thiết, chị gái Bàn biết tuốt, theo tôi thấy, thay vì cậu cứ giấu tới giấu lui, thì chi bằng thử nói chuyện với Hàn Tuyết đi, Bàn gia tôi luôn cảm thấy nha đầu đó không giống như là giả vờ đâu, Quan m nghìn tay rất xảo quyệt, nói không chừng cô ta chỉ là nhập vào người Hàn Tuyết mà Hàn Tuyết không hề hay biết thì sao?” Bàn Tử nói.
Tôi vỗ đùi đánh đét một cái rồi nói: “Bàn gia, anh nói lắm lời vòng vo như vậy, cmn câu này là nói đúng trọng tâm này! Tôi cũng nghĩ như vậy đó. Cái gì mà không quét được mái nhà tranh thì làm sao quét được thiên hạ? Chuyện nhà mà còn chưa giải quyết êm xuôi thì bây giờ tôi chẳng có tâm trạng để làm chuyện gì cả, cho nên chuyến này tôi về, nhất định phải nói hết rõ ràng với Hàn Tuyết, cho dù cô ấy có thật sự là Quan m nghìn tay thì tôi cũng chịu”
“Như vậy thì còn gì bằng. Nhưng mà cậu cũng phải cẩn thận một chút, lần này mọi người đều không ở bên cạnh, đừng có để bị nhằm vào chỗ yếu đó” Bàn Tử nói.
“Anh vẫn muốn quay về Đạo Ngọc Hoàng, không tính về với tôi một chuyến hả?” Tôi nói, theo lý mà nói, Bàn Tử hẳn là lo lắng cho sự an toàn của tôi, ít nhất cũng sẽ muốn cùng tôi đi một chuyến chứ.
“Không quay về là không được, có một vài chuyện tôi cũng phải xử lý một chút, cậu yên tâm, ít nhất thì theo như tình hình hiện nay, không có ai muốn lấy mạng của cậu đâu” Bàn Tử nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play