“Tôi biết chứ, cô Ngốc chắc chắn sẽ tới. Vấn đề là sau khi tới hỏi được mọi chuyện rồi thì sao? Xử lý như thế nào nữa?” Tôi hỏi.
“Chuyện này cậu không cần phải lo, Bàn gia tôi nhất định sẽ xử lý thỏa đáng, nhưng giờ vẫn phải giữ bí mật, giờ mà nói ra là không còn linh nghiệm nữa” Bàn tử thần thần bí bí nói.
Tôi chỉ muốn đạp cho anh ta một cái, đã đến lúc nào rồi mà còn thần bí nữa?
Chúng tôi mang theo cái thi thể này giờ mà về nhà thì chắc chắn không ổn, chưa nói sẽ dọa đến ai mà ngay chính bản thân tôi cũng thấy sợ, cho nên chúng tôi trở về ủy ban thôn. Vốn dĩ muốn ngủ lại ở đây một đêm cho xong nhưng tôi lại lo lắng Hàn Tuyết ở nhà một mình nên lại muốn quay về. Bàn tử cười nói: “Được, vậy cùng đi về. Tôi biết lần đầu tiên cậu ăn trái cấm, cái thứ này tôi để trong phòng là được”
Tôi và Bàn tử trở về nhà, Bàn tử trực tiếp ôm cái hộp vào phòng anh ta. Tôi ở bên ngoài tắm rửa qua rồi với vào phòng. Vào phòng phát hiện Hàn Tuyết vẫn chưa ngủ còn đang tỉnh như sáo. Bàn tử nói không sai, giờ tôi giống như kẻ ăn không no, vừa vào phòng nhìn thấy Hàn Tuyết là đã ngứa ngáy trong người, nhảy lên giường đã muốn ôm chặt lấy cô ấy. Hàn Tuyết đẩy tôi ra hỏi: “Đừng làm loạn, sao rồi? Tìm thấy chưa?”
“KHông tìm thấy cô Ngốc, nhưng tìm thấy đứa con của cô ta rồi, ở trên xà nhà Trần Thạch Đầu” Tôi nói.
“Đã tìm thấy đứa trẻ đó rồi? Vậy còn không mau trả lại cho cô Ngốc?” Hàn Tuyết nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play