“Thanh niên đi tới vùng quê khám phá cũng tốt, nhà cháu cũng ở trong thôn đó phải không?” Dì lớn của Hàn Tuyết hỏi.
Thực ra tôi cảm thấy đại gia đình Hàn Tuyết đều ở đây là biết không thể trốn tránh được rồi. Đương nhiên trong cái cuộc gặp gỡ này chắc chắn phải có kẻ hát người xướng người đóng vai thiện kẻ đóng vai ác. Dì lớn của Hàn Tuyết chắc đang đóng vai ác, vấn đề bà ấy hỏi đều như viên đạn bọc đường nhưng thực ra cũng không đến nỗi quá đáng, đã khá hơn rất nhiều so với dự cảm của tôi rồi.
Tôi gật đầu đáp: “Lúc đó ông nội cháu đã lớn tuổi, một mình mẹ cháu cũng không dễ dàng gì, vừa hay lại có cơ hội về quê phục vụ nên cháu về”
Dì lớn của Hàn Tuyết nhìn tôi một cái rồi nói: “Ừ, người trẻ tuổi có hiếu là tốt. Nhưng cháu chưa từng nghĩ qua sao? Phải biết nhà chúng tôi chỉ có mỗi mình nha đầu này, không thể cứ để nó ở đó mãi”
“Trước mắt thì chưa sắp xếp được bởi gần đây việc tương đối nhiều” Tôi cười gượng.
“Mẹ, cần gì phải khách sáo với tiểu tử này? Anh ta như nào con đều nghe nói rồi, không phải chúng ta đã thương lượng từ trước là trực tiếp nói thẳng anh ta không xứng với chị con sao? Thật là, có gì đâu mà cứ phải vòng vo” Lúc này một thằng nhóc ngồi bên cạnh dì lớn Hàn Tuyết bất ngờ nói.
“Khải Khải, đừng có ăn nói linh tinh” Hàn Tuyết trừng mắt quát nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT