Giọng nói của Sở Tiếu thật đặc biệt, như được bọc đường, phết mật. Bình thường, khi cậu tức giận mắng người, nghe còn có chút giống đang làm nũng một cách cố ý. Nhưng giờ đây, khi cắn lên vai Mục Vưu, khẽ thốt ra một câu gọi thân mật đầy run rẩy, âm thanh ấy quả thực khiến Mục Vưu cảm thấy như có một luồng điện chạy dọc sống lưng, lan thẳng lên đỉnh đầu.
Hít sâu một hơi, Mục Vưu mới kiềm chế được bản thân để không quá thất thố.
“…”
Sở Tiếu mắt ngấn lệ, bị những dòng chữ trên tờ giấy làm cho xấu hổ đến mức đuôi mắt ươn đỏ. Mãi một lúc lâu sau, cậu mới ngượng ngùng, nhỏ giọng thốt ra câu thứ hai: “Ca ca tốt…”
Mục Vưu vốn đang vòng tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Sở Tiếu, nghe vậy, lòng bàn tay bất giác siết chặt, như muốn buông ra thứ gì đó nóng bỏng tay. Nhưng đúng lúc này, Sở Tiếu lại ngượng đến hoảng loạn. Cậu vô thức vặn vẹo vòng eo đang dính sát vào Mục Vưu, cố xua đi cảm giác ngượng ngùng.
Thế nhưng ngay sau đó, Sở Tiếu chợt nhận ra có gì đó không ổn.
“…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play