Sở Tiếu tức giận đến mức bắt Mục Vưu đứng trước giường, ca ngợi cậu suốt cả canh giờ mới chịu đi ngủ.
Thật quá đáng, đúng là kiểu nói mỉa mai đầy ẩn ý, ngoài mặt thì sáng sủa mà bên trong lại cứ thích châm chọc người ta thôi
Sở Tiếu tức đến mức ngay cả mắt cá chân cũng không cho Mục Vưu xoa xoa nữa.
Mục Vưu không biết rằng Sở Tiếu đã nhận ra ý nghĩ thật sự trong lòng hắn. Hắn còn đang ngẩn ngơ suy nghĩ, không hiểu vì sao Sở Tiếu đột nhiên nổi giận.
Nhưng sự tức giận của Sở Tiếu không phải thứ hắn có thể kiểm soát, đành phải quỳ bên mép giường, bình thản lạnh nhạt cầm tờ giấy nháp mà Sở Tiếu viết cho hắn. Từng câu từng câu, hắn đọc theo yêu cầu trên giấy về “ưu điểm” của Sở Tiếu.
“Chất phác tự nhiên không giấu vẻ lanh lợi trong trẻo; bề ngoài tuy chỉ bình thường, nhưng nội tâm hiếm có trên đời; ta gặp một lần khó quên, tái hợp khắc sâu trong lòng…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play