Trong vòng một tháng qua, đây là lần thứ tư Thẩm Úc bước vào căn phòng này.
Những tấm rèm dày nặng che kín ánh sáng mặt trời, mùi hương nồng nặc đến mức buồn nôn từ một loại nước hoa không rõ tên, và tấm thảm đỏ thắm như vừa thấm đẫm máu tươi... Tất cả đều toát lên một cảm giác áp lực và khó chịu. Mọi thứ được trang trí quá mức hoa lệ, nhưng lại khiến người ta ngộp thở.
“Ông già này đúng là thích kiểu bài trí như vậy thật,” người phụ nữ tên Thẩm Phong nói.
Thẩm Phong và Thẩm Úc cùng bước vào phòng. Cánh cửa gỗ dày nặng mạ vàng đột nhiên “cạch” một tiếng khóa chặt sau lưng họ, đảm bảo không ai khác có thể vào.
Thẩm Phong dường như đã quá quen thuộc với nơi này. Cô ta biết rõ mọi ngóc ngách, từ hệ thống giám sát đến các biện pháp an ninh. Cô thong thả đi đến chiếc bàn tròn nhỏ bên trái căn phòng, mở chai champagne, rót vào ly thủy tinh cao chân, rồi quay sang Thẩm Úc mỉm cười: “Uống một ly không?”
Thái độ thoải mái của cô chẳng giống người vừa lén lút tránh tai mắt mọi người để đến đây, can thiệp vào máy điều trị của Thẩm Thành Chương, mà giống như đang vui vẻ đến một khách sạn để nghỉ dưỡng vậy.
Thẩm Úc không đáp, cũng chẳng thèm để ý đến lời cô ta. Hắn đứng trước giường, im lặng nhìn chằm chằm lão già nằm đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play