Châu Như Hối rút dao ra rồi cởi quần áo của kẻ áo đen, sau đó ra dấu cho Cơ Vị Tưu thay đồ, còn mình thì dịch dung cho người kia. Hôm qua Cơ Vị Tưu mặc đồ đen, giờ lại khoác thêm áo đen lên người thì sẽ không để lộ sơ hở nào. Cậu đang định tháo khăn bịt mặt của kẻ kia để đeo cho mình thì thấy Châu Như Hối rút một chiếc khăn mới từ trong tay áo ra cho cậu.
Hắn ta nói: “Bẩn lắm.”
Khăn bịt mặt mới tinh! Cơ Vị Tưu rơm rớm nước mắt nhìn Châu Như Hối. Châu Nhị ca nào cơ? Đây là ca ca ruột thịt của cậu! Ruột thịt!
Châu Như Hối lấy ra một loại mặt nạ trông như mặt nạ da người, không biết làm bằng chất liệu gì. Lợi hại nhất là loại mặt nạ này không phải chỉ dán lên mặt như trong phim, mà là một cái khăn trùm đầu, sau khi đeo vào sẽ trông giống Cơ Vị Tưu đến tám phần.
Châu Như Hối cho kẻ áo đen mặc quần áo của Cơ Vị Tưu, sau đó ra hiệu Cơ Vị Tưu đi theo hắn ta. Cơ Vị Tưu vốn rất mệt mỏi, nhưng lúc này cậu nhanh chóng nâng cao tinh thần, không ngờ lại có thể miễn cưỡng đuổi kịp Châu Như Hối.
Không lâu sau, quả nhiên hai người đến chỗ đường mòn lúc trước Cơ Vị Tưu từng đi qua, ở đó có hai kẻ áo đen dắt ngựa chờ sẵn. Thấy họ trở về, một trong hai người tiến lên khiêng người bịt mặt lên xem xét, lập tức gật đầu nói: “Quả thực là Thụy Vương… Chết rồi à? Ai giết?”
Cơ Vị Tưu chỉ cảm thấy nửa khuôn mặt lộ bên ngoài của người kia trông hơi quen quen, nhưng nghĩ mãi mà không nhớ là ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play